”BÂY GIỜ, SAU HAI LẦN GÃY ĐỔ, MỘNG ƯỚC KHÔNG THÀNH, CHÚT DUYÊN LỠ NÓ KHÔNG NỠ DÀNH CHO TÌNH TÔI VẰNG VẶC "
Ám ảnh đầu óc!
Đọc xong quyển này mà có cái nét buồn lê thê cả truyện, dằng dặc trong câu chuyện tình của Hà Lan và Ngạn. Song, chốt lại là có mấy điều của một độc giả như mình là thế này.
Quanh đi quẩn lại thì Ngạn vẫn một mực được khẳng định là kẻ si tình, si tình đến ngu muội luôn, thực sự, suốt bao nhiêu, mấy chục năm trời vẫn coi Hà Lan là tri kỉ, là duy nhất. Khi đọc, mình thấy Ngạn gọi Hà Lan là Mắt biếc, là bồ, là người yêu, nhưng đấy chỉ là ảo huyễn của mình Ngạn, là suy nghĩ của Ngạn, chứ Ngạn chưa bao giờ dám nói hay được sự công nhận của Hà Lan.
Mình thấy ở Ngạn là sự nhẫn nhịn, kiểu vị tha hết lòng, yêu theo kiểu được nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc. Và mình phải thốt lên, trời ơi, sao anh chàng này lại có thể yêu đắm say đến thế. Ngạn hát tình ca, sáng tác nhạc vì Hà Lan, hi sinh, chịu đau vì Hà Lan, dành cả tuổi thơ và tuổi xuân cho Hà Lan, đến khi trưởng thành vẫn chỉ bóng hình nàng Mắt biếc. Sau cùng nhận lại chỉ là khổ đau một đời, thương Ngạn, thương cho mối tình tàn lụi của Ngạn.
Còn về Hà Lan, mình thấy mọi người vẫn bảo là Ngạn phải nói lời yêu thì Hà Lan mới nhận ra, nhưng mà với những sự quan tâm rất đặc biêt, đàn hát các thứ, Hà Lan hiểu hết, hiểu cả tình cảm của Ngạn mà vẫn lụi xơ coi không đấy thôi. Mà Hà Lan có yêu Ngạn, thì không bao giờ yêu hai người đàn ông bạc tình chì vì có nét giống nhau được! Hà Lan không yêu Ngạn, thực tình là mình thấy là như thế. Như Ngạn nói, Mắt biếc đã đốt cháy thành tro con tim của Ngạn mà thôi.
Hà Lan yêu thích sự náo nhiệt phồn hoa, Hà Lan từ khi lên thành phố đã không còn coi trọng làng quê nữa rồi, cô thay đổi hoàn toàn, nên việc yêu một kẻ hào nhoáng như Dũng là đúng, và tình cô vốn không dành cho Ngạn lại càng đúng.
Thương nhất là Trà Long, cô gái bé nhỏ với tình yêu trong sáng. Thương cho Trà Long vì sinh ra trong cuộc tình chóng vánh, không gia đình trọn vẹn, Thương Trà Long vì yêu một người vẫn còn ám ảnh về hình ảnh của mẹ mình như là Ngạn, thương vì tình cảm đôi mươi nhiều ngang trái.
Mình thấy Ngạn ra đi là hợp lí, vì không thể nào chấp nhận được việc lấy Trà Long làm vợ mà nghĩ đó là Hà Lan được!
Tuy biết Trà Long sẽ khóc (ở chi tiết cuối, Ngạn tự hỏi và mong Trà Long đừng khóc khi mình từ biệt mà không nói lời nào) nhưng mình tin đấy là sự lựa chọn tốt nhất!
Hà Lan nợ Ngạn cả thanh xuân, Ngạn lại là nỗi buồn cả son trẻ của Trà Long!
**
Thôi dẹp đi Lan!
có mà ngạn không xứng với ai cả :D loser đích thực
Ít nhất nó cũng học giỏi, biết lợi dụng lỗ hổng ngành giáo dục để trục lợi từ việc dạy thêm để mua Cub50 và kính Gucci :v